419 Trước 520 Sau

Chương 39: Ngọt ngào




Hắn lao tới đánh ra một chưởng. Đã biết rõ Vũ Văn Cao xảy ra vấn đề, hắn càng không nương tay, ra tay toàn lực.

- Đi!

Lý Vân Tiêu sớm có chuẩn bị, bắt lấy Hác Liên Thiếu Hoàng thuấn di rời khỏi.

- Di Hình Hoán Vị!

Chử trưởng lão cả kinh, trên mặt lạnh như băng, lãnh đạm nói:

- Cho dù ngươi là bát giai thuật luyện sư thì hôm nay cũng đừng mơ thoát đi.

Chưởng lực của hắn biến đổi, không gian khắp nơi cứng lại, dùng chưởng lực của hắn làm trung tâm, không gian co rút lại.

- Con em ngươi!

Lý Vân Tiêu mắng chửi, ngay trong lầu các không xa, hắn vốn định tận khả năng truyền tống rời đi, lại chưởng lực của Chử trưởng lão đánh gãy.

- Nhìn ngươi còn có thể trốn đi nơi nào?

Chử trưởng lão quát một tiếng, thân ảnh lóe lên vài cái trên không trung, một chưởng hóa thành vạn đạo hào quang đánh tới.

Lê đang đuổi theo Lý Dật thì nội tâm khẽ động nhìn qua phía lầu các chỗ Lý Vân Tiêu, vội vàng thi triển bí pháp thông tri Vũ.

Vừa rồi Lý Vân Tiêu thuấn di đã bạo lộ vị trí của mình.

Vũ vẫn thủ hộ ở cửa ra vào bất động như núi, trong giây lát mở mắt ra, trong mắt bắn ra hàn quang mạnh mẽ, thân thể lập tức xông lên. Kiếm quang trực chỉ tọa độ Lê chỉ dẫn, nhân kiếm hợp nhất chém tới.

Cùng một mục tiêu, hai đạo lực lượng kinh thiên cùng đánh tới, kình phong đè ép qua, lầu các bên dưới nổ tung vài lần, hóa thành tro tàn.

Lý Vân Tiêu dưới áp lực kinh thiên này, lên trời không đường, xuống đất không cửa, hắn trong tình thế cấp bách cũng không đường có thể đi, trực tiếp ném Giới Thần Bi ra, kéo Hác Liên Thiếu Hoàng cùng trốn vào bên trong.

Ầm ầm!

Hai lực lượng khổng lồ va chạm nhau sau đó nổ tung, Quần Yêu Điện trực tiếp bị nát bấy hơn phân nửa, rung động mạnh mẽ lan tràn ra, không gian tan vỡ giống như đậu hủ..

Giới Thần Bi bị hai lực lượng này oanh kích rung động một hồi, hình thể bỗng nhiên biến lớn, giống như phong bi bất hủ trấn áp đại địa.

Bóng dáng Lý Vân Tiêu hiển hiện trên thân bia, một chưởng vỗ vào Giới Thần Bi, phong lực mạnh mẽ sinh ra, không gian bốn phía mục nát, đồng thời thu Giới Thần Bi vào trong tay, thuận gió mà đi.

Vũ cùng Chử trưởng lão nội tâm chấn động, Lý Vân Tiêu trốn trong vòi rồng màu xanh, mà gió mạnh này lại có thể hủ hóa vạn vật, làm cho bọn họ không dám tới gần, thậm chí trực tiếp che đậy thần thức của hai người, ngay cả thân ảnh Lý Vân Tiêu trong gió cũng không nhìn thấy.

- Đáng chết!

Vũ nghiến răng nghiến lợi, Lý Vân Tiêu tiến bộ còn nhanh hơn dự tính của hắn, càng thêm kiên định quyết tâm phải giết hắn.

- Cho dù hôm nay võ đạo bị hủy, huyết mạch tổn hại cũng phải trừ bỏ ngươi.

Vũ động sát tâm thật lớn, hào quang trên người bắt đầu mãnh liệt, một đạo huyết mạch màu đỏ kéo dài trên người của hắn, kiếm quang mang theo khí chất khát máu.

Chử trưởng lão nhướng mày, đồng thời lộ ra thần sắc suy nghĩ. Hắn sau một kích vừa rồi đã khoanh tay trước ngực, dường như không có ý định ra tay. Cũng không biết là khinh thường liên thủ hay là muốn xem động tác của Vũ. Hắn và những yêu nhân này không có cùng xuất hiện và nói chuyện, hắn chỉ nghe lệnh của Đường Kiếp mà thôi.

- Kiếm, mười một!

Vũ thét dài một tiếng, kiếm quang đại thịnh, phát ra tiếng xé gió bén nhọn, một kiếm chém vào khe hở màu đỏ, truy tung theo.

Thân ảnh Lý Vân Tiêu hiện ra trong gió mạnh, Giới Thần Bi bị hắn cầm vào trong tay, cười lạnh nói:

- Vũ, ngươi muốn giết ta, mà ta cũng muốn giết ngươi, nhưng giờ phút này còn không phải lúc giết ngươi, hiện tại từ biệt.

Trên người hắn sinh ra rất nhiều khí tức ất mộc, chính là tinh nguyên Vạn Cổ Trường Thanh Thụ đoạt được trong tay Đường Kiếp.

Oanh!

Vũ chém ra một kiếm, trực tiếp xuyên thủng ngực Lý Vân Tiêu mà đi, kiếm quang sinh ra chấn động cường đại.

Đồng tử Vũ đột nhiên co lại, trong mắt mang theo vẻ khiếp sợ.

Lý Vân Tiêu cũng không có biến mất, hắn đã hóa lôi.

Thân thể Lý Vân Tiêu ở trong ất mộc chi khí từ từ biến thành mờ nhạt, hắn nhìn qua vẻ mặt khiếp sợ của Vũ, nhẹ nhàng hóa thành lôi đình chỉ tay vào trán, lạnh nhạt nói:

- Thân hóa lôi đình, như là ngũ hành bổn nguyên, không phải Cửu Thiên đế khí không thể phá. Tuy nhiên ngươi công kích không dưới đế khí, đáng tiếc đẳng cấp không tới. Gặp lại, hy vọng lần sau gặp lại là lúc lấy mạng của ngươi.

Trong miệng hắn nói ra hai chữ:

- Lôi Diệt!

Oanh!

Rất nhiều lực lượng lôi đình tụ tập trong lòng bàn tay Lý Vân Tiêu, đánh vào đầu lâu của Vũ, Vũ kêu thảm thiết sau đó lùi lại, điện quang toàn thân không ngừng lập lòe, bộ dáng cực kỳ thống khổ.

Lý Vân Tiêu sau một kích đắc thủ cũng không dám dừng lại, trực tiếp dựa vào lôi đình chi lực phá không mà đi.

Đùng đùng!

Điện quang không ngừng chớp động trên người, đột nhiên sắc mặt của hắn đại biến, lôi điện chi thân này bị lực lượng cường đại trấn áp, hành động cực chậm, mà lực lượng này cũng không phải tới từ Lê và Chử trưởng lão.

Ánh mắt của hắn nhìn qua bên Quần Yêu Điện chưa bị sụp đổ, lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

Chử trưởng lão nhìn thấy Vũ bị đẩy lùi, trên mặt hiện ra một tia cười lạnh, đang định ra tay, nhưng cũng như Lý Vân Tiêu cùng hoảng sợ nhìn qua một hướng, chỗ đó có một vật hình tròn bay ra, tản mát khí tức khủng bố, vậy mà tập trung vào Lý Vân Tiêu.

- Hừ, đã sửa tốt chưa?

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn lại, viên cầu này chính là Hồn Thiên Nghi, cẩn thận nhìn qua thì nó đã khôi phục như cũ, không biết bọn chúng tu bổ như thế nào.

Lý Vân Tiêu nhìn thấy điểm ấy, nội tâm chấn động, cũng không dám vô lễ nữa, vội vàng vận dụng Giới Thần Bi, mở lực lượng ba đại giới vực ra, ba lực lượng kinh khủng truyền ra, ngưng tụ thành dây thừng trên không trung, trực tiếp đánh về phía Hồn Thiên Nghi.

Oanh!

Không gian chấn động mạnh mẽ, Hồn Thiên Nghi cũng dừng lại một chút, dường như thật không dám tới gần. Lý Vân Tiêu thừa cơ hóa thành lôi đình đánh phá phong ấn rời đi.

Chử trưởng lão nhướng mày, hắn đồng thời cảm nhận được hai huyền khí này tà dị bất thường, thực sự không thể nói là không đúng chỗ nào, hắn mặc dù khinh thường liên thủ, nhưng mà không thể trơ mắt nhìn Lý Vân Tiêu đào tẩu, cũng hóa thành hào quang đuổi theo.

Hồn Thiên Nghi bị lực lượng Giới Thần Bi ngăn cản, nó quay mấy vòng sau đó đuổi theo.

Giờ phút này Đường Kiếp đang đuổi bắt Lý Dật, vậy mà chẳng biết lúc này xuất hiện trước cửa phong ấn.

Giày vò trong Tử Thần Cung lâu như vậy, trừ bị tra tấn không thuộc về mình ra, các loại bản lĩnh của thích khách hắn học không ít. Ám sát, tàng hình, chạy trốn các loại thủ đoạn gần như nhất lưu, bị rất nhiều cao thủ truy đuổi, vậy mà để hắn chạy ra một con đường.

Khí tức màu đỏ sinh ra trong tay Lý Dật, một đạo hình cung hiện ra, đột nhiên hình thành chưởng lực mạnh mẽ đánh vào phong ấn ở cửa.

Oanh!

Không gian lắc lư một hồi, bầu trời chậm rãi xuất hiện lối đi, nó giống như kẹo đường bị phá ra một lỗ nhỏ, nhưng mà lỗ nhỏ này nhanh chóng khép lại.

- Đám yêu thú các ngươi, hôm nay mang khuất nhục cho ta, gia ghi nhớ, ngày khác ta vấn đỉnh Võ Đế lại tìm các ngươi thanh toán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.