36 Cách Cưng Chiều Vợ Yêu

Chương 20: Trường Sa Hành 1




Sâm Mễ nhìn về hướng Tiểu Mã, Tiểu Mã cười nói: “ Lần trước em theo chân Sa Lâm Na đến bệnh viện, hình như cô ấy bị thương, em muốn tiếp tục theo cô ấy. Cô ấy là tiểu hoa đán, nếu chịu khó đào xới, chắc chắn có thể áp chế được Tăng Tử ở trang nhất. Hơn nữa, trứng gà không thể để vào 1 cái giỏ mang đi. Nếu lần này Tiểu Thủy và Dạ Lăng Dật không có kết quả gì, thì còn hi vọng vào em, có đúng không anh Sâm Mễ.”

Thủy Miểu Miểu: “ …”

Cô giống như nằm im mà vẫn trúng đạn.

Thủy Miểu Miểu cầu cứu nhìn về phía Sâm Mễ.

Sâm Mễ nhìn cũng không nhìn Thủy Miểu Miểu lấy một cái, giọng quả quyết: “ Được lắm, lấy tin của Dạ Lăng Dật giao cho Tiểu Thủy, những người khác có thể về, Thủy Miểu Miểu ở lại.”

Thủy Miểu Miểu: “ …”

Cô cái gì cũng không nói, chỉ an tĩnh ngồi nghe vậy mà không đâu cũng trúng đạn, mà trúng đến 2 lần.

Đạo lý này nói cho chúng ta biết, chọn hồng phải chọn quả mềm, chọn dê không chọn con nào kêu.

“ Anh Sâm Mễ, kinh nghiệm của em còn ít, nếu để em đi lấy tin của Dạ Lăng Dật, em sợ sẽ làm hỏng việc lại phí mất cơ hội tốt của anh.” Thủy Miểu Miểu nheo mắt, cố gắng thuyết phục Sâm Mễ.

“ Ừ, gánh nặng đường xa. Làm không được thì chuẩn bị tinh thần ra khỏi cửa.” Sâm Mễ giọng sâu xa.

Thủy Miểu Miểu cảm giác gáy mình như bị sét đánh trúng, cười đau khổ: “ Thật sự không thể đổi đối tượng sao? Em còn muốn theo học anh Sâm Mễ 2 năm nữa.”

“ Em không vào địa ngục thì ai vào.” Giọng Sâm Mễ không chút nào lưu tình nói.

Thủy Miểu Miểu biết, mình lại trở thành người bị bỏ rơi rồi.

“ Ấy nhưng, độ khó việc càng cao thì mức thưởng càng lớn. Công ty có quy định, nếu nhân viên mới mà có được tin đứng trang nhất sẽ được chuyển lên nhân viên chính thức, đối với em đây chính là cơ hội.” Sâm Mễ điệu đà chỉ về phía Thủy Miểu Miểu nói.

“ A ha ha.” Thủy Miểu Miểu khóe miệng nhếch lên, cuối cùng cũng cười lên được.

“ Bởi vì đây là một chuyến công tác nên anh đã nói với phía công ty về chế độ của nhân viên. Tiền đi lại sẽ hoàn toàn do công ty chi trả, nghỉ lại ở thành phố là 500 một ngày, ngoại thành là 300 một ngày, tiền cơm là 81 một ngày. Người đi là em, những khoản phí khác tốt nhất là em nên viết một tờ báo cáo, trong đó nói rõ ra, ký tên vào sau đó lên phòng tài vụ lấy tiền. Đây là nhiệm vụ đầu tiên, dự tính đi khoảng 1 tuần đi, lên trên đấy lĩnh 5000.” Sâm Mễ phân phó nói.

“ Nếu như trong 1 tuần mà em vẫn không tìm thấy Dạ Lăng Dật thì sao? Hành tung của anh ta, nghe nói rất kỳ bí.” Thủy Miểu Miểu hỏi dò.

“ Anh sẽ đánh giá năng lực làm việc của em qua nhiệm vụ này, xem em có thích hợp với công việc này không.” Sâm Mễ thẳng thắn nói.

Thủy Miểu Miểu giọng mất mát, gật đầu nói: “ Em sẽ làm hết sức.”

“ Cố gắng lên, lên lĩnh tiền đi rồi có thể tan sở. Trở về chuẩn bị hành lý, anh sẽ tìm một ít tin tức của Dạ Lăng Dật sau đó sẽ thông báo cho em, chúc em gặp may mắn.” Sâm Mễ nói.

May mắn?

Sao cô lại cảm thấy đi gặp Dạ Lăng Dật là một chuyện không hề may mắn.

Thủy Miểu Miểu nhận tiền xong, suy nghĩ mông lung cứ thế đi vào trong thang máy.

Ding một tiếng, thang máy mở ra.

Thủy Miểu Miểu cúi đầu đi vào.

“ Cô đi nhầm thang máy rồi, đây là thang máy dành cho phó tổng.” Một giọng phụ nữ choe chóe vang lên.

Thủy Miểu Miểu hoảng hốt ngẩng đầu lên, thấy một người phụ nữ mặc một bộ đồ màu tím, bộ dạng vô cùng kiêu căng, cùng đó, đứng bên cạnh cô ta là một khuôn mặt không có biểu cảm, tròng mắt lạnh lùng Thẩm Mạc Thần.

Thủy Miểu Miểu sợ hết hồn, đại não không kịp nghĩ thêm gì, vội vàng lui ra ngoài.

Đầu óc lúc này mới dần rõ ràng.

Người phụ nữ kia nói, thang máy ấy chỉ dành cho những người có cấp bậc Phó tổng đi, như vậy, Thẩm Mạc Thần là phó tổng của tập đoàn Hoàn Thần?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.