3 - 1 = Mấy

Chương 4: Thuật pháp




Edit & beta: Lá Mùa Thu

"Hốt!" Trong tiếng hô của Đường Hạo, đội viên Hô Khiếu tuy vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo nhưng sĩ khí đã một lần nữa bùng lên.

"Bên Hô Khiếu có vẻ náo nhiệt?" Phía Hưng Hân, các tuyển thủ đấu đoàn đang chuẩn bị lần cuối. Trần Quả rất thích đứng nghe, nhưng vì nghe không hiểu nên rất hay mất tập trung và rồi lạc lối. Sếp Trần đáng thương chỉ đành nhìn trái nhìn phải, bỗng thấy Hô Khiếu như hít keo chó tập thể, đang gâu gâu ẳng ẳng rất hăng tiết.

Thật ra Hưng Hân đã sớm bị Hô Khiếu gây chú ý từ nãy, giờ trông qua, vừa khéo chạm mắt nhau. Hưng Hân lơ đãng nhìn cả đội Hô Khiếu, mà toàn bộ Hô Khiếu chỉ tập trung ánh mắt vào đúng một người.

"Hừm, xem ra mình cần đổi kế hoạch lâm thời rồi." Diệp Tu nói.

Người đang bị Hô Khiếu khóa góc nhìn là Phương Duệ. Trận đoàn đội sắp tới, Hưng Hân ắt phải điều chỉnh xoay quanh Phương Duệ, nhân vật chính từ đầu đến cuối game.

"Không vấn đề." Phương Duệ xòe hai ngón cái.

"Ok... vậy chuẩn bị đi!" Diệp Tu gật đầu.

Mấy phút nghỉ ngơi cuối cùng trôi qua, trọng tài cất tiếng gọi, tuyển thủ hai phe bắt đầu lên sân.

Hưng Hân: Diệp Tu, Tô Mộc Tranh, Phương Duệ, Kiều Nhất Phàm, An Văn Dật, người thứ sáu Bánh Bao.

Hô Khiếu: Đường Hạo, Lưu Hạo, Triệu Vũ Triết, Lâm Phong, Nguyễn Vĩnh Bân, người thứ sáu Quách Dương.

Đội hình Hô Khiếu hai năm nay quả thực đã hoàn toàn lột xác. Xét riêng trận này đi, thì trừ Nguyễn Vĩnh Bân, những cái tên còn lại đều ở Hô Khiếu chưa tới ba năm, thậm chí Triệu Vũ Triết còn là kẻ thâm niên nhất trong đó. Đường Hạo và Quách Dương chưa đầy hai năm, Lưu Hạo và Lâm Phong thì mới gia nhập mùa hè năm ngoái.

Thay đội hình tuyển thủ mới toanh, thay phong cách chiến thuật tồn tại đã lâu, Hô Khiếu thậm chí thay luôn cả kết cấu nghề. Hai nòng cốt là lưu manh và đạo tặc vẫn góp mặt, nhưng slot cứng kế tiếp dành cho kị sĩ đã bị đẩy xuống bởi ma kiếm sĩ của Lưu Hạo. Khí công sư của Quách Dương vào đội từ mùa giải trước, đến mùa này bắt đầu trở thành chủ lực. Cậu ta từng từ chối lời mời của Diệp Tu, giờ xem ra quyết định ấy cũng đúng đắn. Chí ít, chiếc ghế của cậu ta ở Hô Khiếu nay đã khá vững.

Hai đội tổng cộng mười hai người, có ba nghề bị trùng.

Đường Hạo và Bánh Bao cùng chơi lưu manh, Phương Duệ và Quách Dương cùng khí công sư, An Văn Dật và Nguyễn Vĩnh Bân cùng mục sư. Tuy nhiên vì Bánh Bao và Quách Dương là slot thứ sáu, đội hình năm người đầu tiên chỉ trùng hai bạn mục sư, một việc không quá ngạc nhiên.

Tuyển thủ đôi bên tiến hành bắt tay. Những ai bên Hô Khiếu đã thua trong hai phần cá nhân đều ôm tâm thái báo thù, bầu không khí sặc mùi thuốc súng. Trọng tài giám thị rất kỹ, xác nhận không xung đột ngôn ngữ lẫn tứ chi, mới ra hiệu mọi người vào phòng đấu.

Fan ruột Hô Khiếu vốn đang ủ rũ, thấy đội mình đột nhiên chấn hưng sĩ khí thì cũng lên tinh thần theo. Cờ Hô Khiếu một lần nữa căng phồng trên khán đài. Có đôi lúc, nguyện vọng của fan rất giản đơn. Chưa cần đạt kết quả gì thỏa mãn, chỉ thái độ của chiến đội thôi đã đủ cho họ cảm thấy sự ủng hộ của mình không uổng phí.

Đếm ngược xong, trận đoàn đội bắt đầu.

Bản đồ: Chợ Phiên Perry.

Perry là một trấn nhỏ có thật trong game Vinh Quang nên nhà sản xuất lấy nó làm địa điểm mở chợ phiên, tạo thành bản đồ thi đấu. Trên thực tế, khoảng 90% bản đồ thi đấu Vinh Quang đều cắt từ bộ phận lục địa game. Thời kỳ đầu đã làm vậy rồi, nên khi thiết kế bản đồ các khu vực game, bên sản xuất thường sẽ cân nhắc luôn cả hai công dụng.

Chợ Phiên Perry thuộc dạng bản đồ thành thị với đường phố và các tòa nhà cao thấp khác nhau, với không gian trong nhà lẫn ngoài phố thường thấy. Chợ Phiên Perry so với các tấm bản đồ cùng loại thì ít nhà hơn, bởi quảng trường họp chợ đã chiếm 1/2 diện tích. Quảng trường này cũng không phải một khu đất trống. Gọi là chợ, dĩ nhiên nó có sạp hàng và hàng hóa chất chồng khắp nơi, độ bền tương đối kém, thậm chí cả cái chợ cũng rất dễ te tua dưới chiến trường kịch liệt.

Năm nhân vật mỗi đội spawn ở hai góc đối lập.

Hưng Hân có tán nhân Quân Mạc Tiếu, bậc thầy pháo súng Mộc Vũ Tranh Phong, khí công sư Hải Vô Lượng, quỷ kiếm sĩ Một Tấc Tro, mục sư Tay Nhỏ Lạnh Giá.

Hô Khiếu có lưu manh Đường Tam Đả, ma kiếm sĩ Ám Vô Thiên Nhật, pháp sư nguyên tố Thiều Quang Hoán, đạo tặc Quỷ Mê Thần Nghi, mục sư Người Chữa Linh Hồn.

Vừa vào game, chiến đội Hô Khiếu lập tức thể hiện tinh thần hăng tiết sau phút nghỉ ngơi giữa trận. Họ kết thành đội hình, lao thẳng ra giữa bản đồ.

Dõi mắt nhìn theo, fan Hô Khiếu đã từ lâu không còn kinh ngạc. Ngày xưa tổ hợp Tội Phạm làm chủ, Hô Khiếu cực ít khi đánh chính diện thế này. Thế nhưng Hô Khiếu của hôm nay, bất kể đối thủ là ai, đều sẽ hùng hổ xông lên nghiền chết nó.

Nói thật ban đầu fan cũng thích xem cảnh đó lắm. Trực tiếp thông đối thủ đến chết, quá bá đạo, có ai không thích? Năm lượt đầu mùa giải, Hô Khiếu quả thực đánh đâu thắng đó, dồn ép đối thủ không còn đất sống. Cơ mà đối thủ năm lượt ấy là ai? Việt Vân, Chiêu Hoa, Khinh Tài, Minh Thanh, Thần Thoại. Một em tạm gọi là cường đội cũng không có, màn khởi đầu ấn tượng của Hô Khiếu chẳng qua chỉ nhờ lộ trình thi đấu mà thôi.

Đến lượt thứ sáu, Hô Khiếu gặp phải Luân Hồi. Chuỗi đánh đâu thắng đó biến thành đánh đâu thua đó từ đây.

Lượt thứ bảy, bị Bá Đồ diệt.

Lượt thứ tám, bị Lam Vũ hạ.

Lượt thứ tám, bị Ba Lẻ Một hốt.

Lượt thứ mười, đụng Lâm Hải, Hô Khiếu bỗng high lên càn quét.

Sau mười lượt, Hô Khiếu bị gắn cái mác "đội mạnh dỏm". Gặp đội yếu thì thắng, gặp ai hơi mạnh mạnh chút, thì quỳ...

Lượt 11 và 12, hai lượt thắng liên tục Yên Vũ và Hư Không như một cú đập bàn chứng minh thực lực, để rồi đến lượt 13 lại bị Bách Hoa giẫm đạp toàn bộ. Lượt 14, tiếp tục bị Lôi Đình kick ass. Lượt 15, thua nhục dưới chân Hoàng Phong. Lượt 16 và 17, may gặp Nghĩa Trảm và Hạ Vũ, Hô Khiếu lập tức rũ bùn đứng dậy sáng lòa.

Hô Khiếu có thể leo đến top 8 là vì họ rất biết giành điểm trước các đội yếu, không để xảy ra tình trạng hao hụt điểm lẻ. Nhưng chỉ cần đụng trúng đội nào có chút thực lực, họ lập tức dâng tặng 5 điểm đấu đoàn. Đội mạnh dỏm? Hết rồi, người ta hết gọi Hô Khiếu thế rồi. Giờ Hô Khiếu trong mắt ngoại giới là một con tôm chân nhũn, thể loại gặp yếu thì búng gặp mạnh thì quỳ.

Lượt này là đối thủ mạnh sau hai lượt bắt nạt đối thủ yếu, một cơ hội chứng minh mình không phải tôm chân nhũn, Hô Khiếu đánh thế nào? Thua trắng hai phần cá nhân, nếu thua luôn đoàn đội sẽ thành 0 - 10, nhũn đến không thể nhũn hơn được nữa.

Ấy thế nhưng, Hô Khiếu vẫn vào trận đoàn đội với một khí thế hùng hổ như sắp nghiền nát mọi kẻ cản đường. Năm nhân vật với đội hình tấn công tiêu chuẩn nhất, xông ra quảng trường giữa bản đồ.

Quảng trường họp chợ bị các sạp hàng và hàng hóa chia thành vô số khu vực, che khuất phần lớn tầm nhìn. Theo mệnh lệnh, Triệu Vũ Triết khiển Thiều Quang Hoán nhảy lên chồng bao tải bên cạnh. Mấy cú nhún người, cậu ta đã lên đến trên cùng, chưa kịp ổn định góc nhìn, bỗng nghe thấy súng vang.

Nghe tiếng đoán vị trí, người Hô Khiếu nháy mắt liền biết phương hướng tiếng súng. Không chút do dự, toàn đội bao gồm cả Thiều Quang Hoán lập tức lao thẳng đến nơi nọ. Ham muốn tấn công của Triệu Vũ Triết rất lớn, cậu ta xoay người Blink ngay không cần ngợi về phía người đã bắn mình. Vốn là mục tiêu bị bắn, cậu ta lại biến mình thành mũi đột kích dẫn dắt đồng đội.

"Hung hăng vãi!" Do vậy, thánh chơi zâm Phương Duệ không thể không lên tiếng.

Hô Khiếu di chuyển theo đội hình rất chuyên nghiệp. Câu rác rưởi của Phương Duệ vừa xuất hiện, năm người liền chia nhau quan sát bốn phía, tìm kiếm vị trí hắn.

Không thấy Hải Vô Lượng.

Trong tầm nhìn, chỉ thấy Quân Mạc Tiếu.

Có mai phục!

Đừng nói tuyển thủ chuyên nghiệp, cả người chơi thường cũng sẽ nghĩ thế. Quân Mạc Tiếu khả năng chỉ là thính, đám Hưng Hân còn lại chắc đã mai phục sẵn khắp nơi trong chợ.

Hô Khiếu không lùi, Hô Khiếu vẫn lao lên!

Hưng Hân bố trí mai phục quá nhanh, nghĩa là gì? Nghĩa là họ không có trị liệu. Tốc độ tiếp cận quảng trường của Hô Khiếu đã nhanh rồi, mà Hưng Hân còn nhanh hơn, tức trị liệu chân ngắn đã bị Hưng Hân vứt bỏ. Một phán đoán cực kỳ hợp lý.

Một pha phục kích thiếu trị liệu? Vậy còn gì phải sợ nữa?

Đó là ý nghĩ của đội trưởng Hô Khiếu, Đường Hạo. Thế xung phong của hắn không giảm. Lưu Hạo hơi nghi ngờ chút, muốn chậm lại, muốn đánh cẩn thận, nhưng khi thấy Đường Hạo cương quyết như thế thì bèn kệ luôn, quyết định lao theo tiết tấu đội trưởng.

Đúng vào lúc này, một đốm lửa xoáy tròn giữa bầu trời, rơi xuống đội hình năm người Hô Khiếu.

Nhiệt Cảm Phi Đạn!

"Né mau!" Lưu Hạo vội nhắc nhở theo bản năng, Ám Vô Thiên Nhật đã nhảy khỏi phạm vi Nhiệt Cảm Phi Đạn. Ai ngờ Đường Tam Đả vung tay một phát, Cục Gạch to hơn bật lửa bay ra! Với kích cỡ khá lớn, muốn Cục Gạch trúng mục tiêu dễ hơn nhắm bắn các thể loại đạn rất nhiều. Chiếc bật lửa Nhiệt Cảm Phi Đạn lập tức bị gạch hất văng.

Ngoài Ám Vô Thiên Nhật, bốn người Hô Khiếu không ai xé đội hình. Lưu Hạo nhục quá, bèn gào trên kênh chat: "Đội trưởng bá vãi."

"Có thời gian hô hào, sao không lo tập trung mà đánh?" Câu tung hô của hắn nhận được đáp trả đầy mai mỉa từ Diệp Tu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.