3 - 1 = Mấy

Chương 46: Sinh vật của Klake hành tinh




Dịch: phuongkta1

Tô Chiếu chính là đến từ tương lai.

Một cái tương lai mà cô không thích.

Chính vì muốn thay đổi tương lai như thế, cho nên cô mới tốn sức trăm cay nghìn đắng quay về hiện tại.

Cô là con gái của Tô Trường An và Thanh Loan.

Ít nhất theo huyết thống bên trên mà nói cô thực sự được bọn hắn sinh ra.

Nhưng cô cũng không thích bọn hắn.

Không thích Tô Trường An chỉ nghĩ về báo thù, vứt bỏ vợ con tiến vào Thiên Ngoại.

(Thiên Ngoại: bên ngoài bầu trời)

Đương nhiên, Tô Trường An đã chết ở một chỗ mà cô không biết, có lẽ chết ở trong tay những Thiên Ma ngoại vực kia, hoặc có thể do nhiều lí do khác. Đây là tin tức cô lấy được từ vong hồn của Tô Trường An bám vào kiếm Phù Đồ.

Nhưng ít ra cô biết rõ, thực ra hắn cũng không rời khỏi cô, linh hồn trên thân kiếm Phù Đồ kia, Tiểu Đồ Đồ kia, thực ra chính là Tô Trường An.

Điểm này khiến Tô Chiếu cực kỳ hối tiếc, cũng thay đổi một ít cách nhìn đối với Tô Trường An.

Mà lúc này đã mất đi Tô Trường An, vong hồn thuộc về thời đại của cô, cô mới cảm nhận sâu sắc được, cho dù dưới đáy lòng cô luôn luôn chán ghét cha mẹ mình, rốt cuộc lại có địa vị quan trọng trong lòng cô như vậy.

Cũng đúng là thế, lúc cảm thấy Thanh Loan sẽ chết đi, cô lại liều lĩnh cứu nàng về.

Cô là đời sau của Thanh Loan, trong cơ thể có được gần năm thành Thần tính Tất Phương, hiện tại cô rót tất cả Thần tính này vào trong cơ thể Thanh Loan, hai cái cộng lại, Thần tính trong cơ thể Thanh Loan ngay lập tức biến thành chín thành.

Nàng tỉnh lại.

Lấy phong thái của Tất Phương tỉnh lại.

Vào giây phút này, Tô Chiếu rốt cuộc hiểu được, người thoát khỏi giới hạn của thế giới này, quái vật có được sức mạnh của tất cả người cùng Thần, rốt cuộc là do người phương nào tạo nên rồi.

Là cô.

Là chính cô!

Cô cho Thanh Loan năm thành Thần tính Tất Phương, Thanh Loan trong tương lai không xa lại thu hồi Thần tính trong cơ thể Bạch Hà Viễn.

Một Thanh Loan có được mười lăm thành Thần tính Tất Phương, sẽ mạnh mẽ đến mức nào?

Nàng sẽ thành chúa tể của thế giới này, tất cả sinh linh ở dưới sự thống trị của nàng, mãi mãi không thể yên thân.

Mà người khởi xướng tất cả chuyện này, chính là cô.

Tô Chiếu nhìn quanh người Thanh Loan dần trở nên ửng đỏ, cô đã mất đi Thần tính trong người nổi lên một vẻ mỏi mệt, rốt cuộc không thể nhịn được, chóng mặt ngã xuống.

Lúc này, đầu Thanh Loan hiển nhiên đã hóa thành màu đỏ, giống như lửa bừng hừng hực trong bầu trời đêm, thiêu đốt vĩnh hằng.

Bộ áo xanh của nàng cũng hóa thành màu đỏ, trên trán lại nổi lên một dấu vết lửa đỏ, mà Thanh Điểu khổng lồ ở sau lưng cũng bị màu đỏ bao trùm, hai chân của nó hóa thành một chân, lửa đỏ quanh người giống như thiêu đốt lên ngọn lửa hừng hực.

Đây chính là Tất Phương!

Nàng vào lúc đó cũng bắt đầu có chút khác biệt.

Thanh Loan trước kia, lạnh như băng, mạnh mẽ, người lạ không thể tới gần.

Mà Thanh Loan bây giờ, cũng giống như sắc thái quanh người nàng, cực nóng, bá đạo, liếc nhìn chúng sinh!

Nàng ngửa đầu nhìn về phía Bạch Hà Viễn, trên trán bắt đầu khởi động sát khí cuồn cuộn.

Nàng hỏi: "ngươi, chính là Bạch Hà Viễn?"

"Ta..." Bạch Hà Viễn lông mày trầm xuống, lúc nói chuyện thậm chí có chút ít cà lăm.

Chuyện tình phát sinh trước mắt quả thực quá mức kỳ dị, y không hiểu vì sao trong cơ thể cô bé kia lại có được nhiều Thần tính Tất Phương như vậy?

Dưới vòm trời này tất cả Thần tính Tất Phương đều chung vào một chỗ, cũng không thể quá mười thành.

Nhưng bây giờ, trong cơ thể y có có sáu thành, mà trong cơ thể Thanh Loan lại có chín thành.

Điều này...

Chuyện này đến tột cùng là như thế nào, dù cho dùng tầm mắt của Bạch Hà Viễn cũng khó có thể nói rõ ràng được.

"Vậy lúc này, trả lại đồ đạc ngươi đã trộm cho ta." Thanh Loan nói như vậy, giữa nàng và Bạch Hà Viễn, một đường dây nhỏ màu đỏ hiện lên lần nữa, còn lần này, những dòng nhỏ màu đỏ đã không còn từ trong cơ thể của nàng chảy về phía Bạch Hà Viễn, mà là từ trong người Bạch Hà Viễn mạnh mẽ chảy vào thân thể của nàng.

Bạch Hà Viễn có thể cảm giác rất rõ ràng Thần tính Tất Phương được bản thân khổ tâm tích góp từng tí một qua nghìn năm trong một khắc này dùng tốc độ cực nhanh bị Thanh Loan thu nạp lại, khuôn mặt bình tĩnh của y rốt cuộc hiện lên một vẻ bối rối.

"Không được! Đây là đồ vật của ta!" Y la lên như vậy, giống như kẻ trộm bị người khác đánh cắp tiền tài đã chôn dấu nhiều năm, lại thực sự không biết vốn những thứ này chính là của họ.

Y vận dụng linh lực quanh người ý đồ chống lại tốc độ Thanh Loan rút ra Thần tính.

Mà chiêu số như vậy cũng thực sự làm ra hiệu quả mà y muốn.

Nhưng trên mặt Thanh Loan vào lúc đó cũng trồi lên một nụ cười gằn.

"Giống như lời ngươi nói đấy, Thần tính của ta nhiều hơn so với ngươi, ta làm chủ nhân, ngươi là nô bộc. Vậy lúc này, ta liền lệnh cho ngươi, chết."

Thanh tuyến lạnh như băng từ trong miệng Thanh Loan phun ra.

Sắc mặt Bạch Hà Viễn cùng lúc đó lập tức trở nên trắng bệch.

Y không chuyển hóa hoàn toàn Thần tính Tất Phương thành lực lượng của mình, cũng giống như hành động lúc trước của y đối với Thanh Loan, chỉ khác là tất cả ngược lại mà thôi.

Lực lượng y đã từng lấy làm nguồn suối, lực lượng đã từng dựa vào để thống trị thế giới, vào lúc này lại hóa thành bùa đòi mạng của y.

Y cảm giác được bên trong bóng tối có một cỗ lực lượng cường đại được đến mức không thể chống lại vọt tới, mà sức sống trong cơ thể y vào lúc đó cũng không ngừng tản đi.

Gần ngàn năm, lần thứ nhất, y cảm giác được cái chết gần y đến như vậy.

Y nhìn về phía Đạm Thai Bác bên cạnh, dường như xin giúp đỡ, không còn có kiêu ngạo uy hiếp lão như trước kia, y cao giọng la lên: "đại nhân, cứu ta!"

Đạm Thai Bác trầm mặt nhìn Thanh Loan hóa thành Tất Phương, lão không dám tưởng tượng, Thanh Loan có được mười lăm thành Thần tính Tất Phương sẽ mạnh mẽ đến mức nào.

Đây đã vượt xa khỏi chuyện đơn giản như một thêm một bằng hai.

Lúc trước Chúc Âm xuất hiện bị lão bức lui, là vì Chúc Âm tới nơi đây chỉ là một cái hóa thân, thêm với những năm này trong thời gian đám Chân Thần ngủ say, bọn họ đã tranh đoạt hơn một nửa lực lượng Thiên đạo. Mà hôm nay Thanh Loan có được mười lăm thành Thần tính Tất Phương ngang trời xuất thế, chỉ cần cho nàng một ít thời gian, chỉ sợ lực lượng thiên địa sẽ nghiêng về phía Thanh Loan, khi đó, dù cho Thiên Nhân chỉ sợ đều không phải là đối thủ của Thanh Loan.

Mà hiển nhiên Đạm Thai Bác sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh.

Hai con ngươi lão cùng lúc đó trầm xuống, bàn quay màu vàng sau lưng bỗng nhiên tuôn ra một đường Thần quang màu vàng bao bọc thân thể Bạch Hà Viễn, dòng nhỏ màu đỏ giữa y và Thanh Loan vào lúc đó ngay lập tức bị cắt đứt. Mà giờ khắc này Thần tính Chân Thần trong cơ thể Bạch Hà Viễn dĩ nhiên đã bị Thanh Loan hút đi ba thành, nhưng may mắn là được Thần quang kia bao bọc, sức sống của Bạch Hà Viễn tản đi cũng mạnh mẽ ngừng lại, dường như ở bên trong Thần quang thì lực lượng ở bên ngoài khó có thể xâm nhập.

Thanh Loan nhíu con mắt, nàng nhìn về phía Đạm Thai Bác, cực kỳ không vui hỏi: "chuyện của ta và ngươi, ta vốn định thanh toán sau, ngươi đã nghĩ muốn tìm chết, vậy trước hết giết ngươi."

Nàng nói như vậy, Thần Điểu sau lưng Tất Phương ngửa mặt lên trời thét dài, lực lượng tràn đầy từ bốn phương tám hướng vọt tới, bao phủ thân thể Đạm Thai Bác.

Vẻ mặt Đạm Thai Bác biến đổi, lão cắn răng, Thanh Loan bày ra thực lực đã khiến cho lão cảm thấy lạnh mình, nếu như nàng hút ra tất cả Thần tính trong cơ thể Bạch Hà Viễn, vậy sẽ mạnh mẽ đến cỡ nào?

Điều này để cho đáy lòng kiên định của lão có chút ý tưởng.

Khi đó, bàn quay màu vàng sau lưng lão run lên bần bật.

Một thanh âm nổ ran chợt vang lên.

Rồi sau đó dưới sự kinh ngạc nhìn chăm chú của mọi người, một đường ánh sáng vàng từ trên bàn quay của lão bay lên, bắn thẳng lên trời.

Cột sáng màu vàng kia giống như là tín hiệu nào đó, sau khi đâm vào bầu trời, một đường âm luật tuyệt vời chợt vang lên, trên toàn bộ chiến trường bắt đầu tràn ngập ra một bầu không khí cực kỳ tường hòa.

Điều này khiến cho hai tộc Nhân Man vẫn đang đánh giết trên sa trường đều sững sờ, vô thức nhao nhao dừng tay lại, quay đầu nhìn về phía chân trời.

Mà khi ấy, giống như là ai đó đáp lại, trên vòm trời tám cái cột sáng giống hệt như cột sáng kia mãnh liệt bắn xuống dưới, xếp hàng ở bên người Đạm Thai Bác.

Mơ hồ trong đó, dường như có tám cái bóng người vào lúc đó hiện lên trong cột sáng.

---o0o---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.