120 Ngày Nhìn Trộm

Chương 43: Đi chơi nào tên ngốc




Vân Mộng Vũ nhìn chiếc xe của Nam Cung Chu Khắc dần đi xa nhẹ nở một nụ cười đắc ý nhìn bó hoa hồng trên tay.

Nhớ đến nụ hôn nhẹ ôn nhu trên trán lúc nãy, Vân Mộng Vũ thật muốn cười to.

Thấy không? Lại một kẻ sẵn sàng chết dưới chân nàng.

Môi đỏ câu lên. Cô ôm bó hoa xoay người bước vào nhà.

Cô không biết nụ cười cùng hành động của cô đã lọt vào tầm mắt của hai nam nhân đang đứng gần đó.

Hiên Viên Triệt cùng Hách Liên Kỳ lạnh nhạt nhìn một màn “ân ái” giữa nữ nhân của họ và nam nhân xa lạ vừa rồi.

Trong mắt là một mảnh nhợt nhạt, không cảm xúc.

-”Như vậy cũng tốt a, nàng đã có người nương tựa, chúng ta cùng nàng tổng là không thể nào trở lại như xưa. Hễ nhắm mắt lại, thức hải một mảnh tối đen tựa như cơn ác mộng mãi theo đuôi ta.” Hách Liên Kỳ cho hai tay vào túi quần, bâng quơ nói một câu.

Hiên Viên Triệt trầm ngâm.

Nhân loại quả thật đều giống nhau.

Bỗng nhiên Hiên Viên Triệt không tự chủ nhớ đến gương mặt nữ nhân mình vừa gặp lúc tối.

Hiên Viên Triệt ngẩng đầu nhìn trời.

Nữ nhân đó.. cũng sẽ như vậy sao?

.

.

-”chúng ta đi thôi” Hách Liên Kỳ dẫn đầu trở lại xe.

-”Ân” Hiên Viên Triệt thu hồi tầm mắt nhẹ hoán một tiếng.

Chiếc xe xé màn đêm lùi lại, xoay đầu sau đó dứt khoát chạy đi, dần mất hút nơi màn đêm.

---------------------------

Cùng lúc đó.

Dạ gia.

Dạ Tuyết ngồi ngắm nghía khẩu súng tự động nàng vừa lắp ráp xong trên tay, nhíu mày đưa lên trước mặt nghiên cứu.

“cốc cốc”

-”vào đi” Dạ Tuyết đặt khẩu súng trên tay xuống bàn, đứng dậy.

-”tiểu Tuyết, đến, anh làm cho em một ly nước quả đây.” Dạ Thần gương mặt tươi cười xuất hiện. Trên tay bê một ly nước.

-”vâng” khuôn mặt Dạ Tuyết hiếm thấy nhuốm một tia nhu hoà. Cô tiến đến ngồi xuống đối diện anh trai mình.

Nhẹ hớp một ngụm nước, Dạ Tuyết mở miệng:

-”anh nghĩ sao về lần hợp tác này?”

-”ân, nếu xét về mặt lợi ích thì lần hợp tác này đôi bên cùng có lợi, chỉ là.. anh không thích hai người này.” Dạ Thần đưa tay vẽ vòng tròn trên bàn, ánh mắt lén lút nhìn Dạ Tuyết.

-”ồ?” Dạ Tuyết nhướng mày, ý bảo anh nói tiếp đi.

-”hai người họ nhìn em ánh mắt si mê đến ngu người em không thấy à?” Dạ Thần nghiến răng.

Muội khống bệnh khiến Dạ Thần hiện tại y hệt con mèo bị đạp phải đuôi xù lông xù lá.

Nói không phải mê tín chứ hắn nhìn hai người kia tổng cảm giác sắp bị cướp mất cái gì rất quan trọng, cứ thấy gai mắt.

Rõ ràng đây là lần đầu gặp nhau nha.

Dạ Tuyết buồn cười nhìn Dạ Thần tâm thần không yên trước mắt.

Bất quá..

Anh nói cũng không sai, biểu hiện của hai người kia hôm nay đích thật có chút khác thường.

Nhưng nếu không liên quan gì đến điểm mấu chốt của cô thì cô cũng mặc kệ. Cuộc đời này nếu một người cứ phải phân tâm ra đối phó với tất cả mọi người có lẽ người đó sẽ sớm quy tiên thôi.

Dạ Tuyết nhún nhún vai, không sao cả trả lời :

-”đừng nghĩ nhiều, anh đâu còn là trẻ con nữa. Nếu đã trăm lợi vô hại thì hợp tác thôi, phê vũ khí kia đối với Dark giao dịch được hay không cũng không quan trọng, nhưng có vẻ hai người kia lại cần thiết nga..” Dạ Tuyết cười đến tinh quái.

Mặc dù cô không thiếu tiền, nhưng cô rất vui lòng “rút” từ ví người khác nga.

Nhìn thần sắc hai người khi nhắc đến số quân hoả đạn dược kia có vẻ rất kích động, mừng rỡ..

Như vậy, hẳn là bọn họ thật sự rất cần số vũ khí này.

Chỉ là số lượng lại không nhỏ, họ muốn làm gì a??

-”ân” Dạ Thần rầu rĩ hoán một tiếng.

-----------------------

Dạ Tuyết đoán không sai, Hiên Viên Triệt cùng Hách Liên Kỳ đích thật rất cần bút mua bán này, bởi vì bọn hắn có ý định sẽ nhờ Vân Mộng Vũ khởi động Thiên Mệnh lực trở lại Thương Lam vị diện.

Với số vũ khí hiện đại bọn hắn không tin không trả được thù cho gia tộc.

-----------------cùng lúc đó-----------------------------------------

Sâu trong núi, tại một hang động tối đen như mực. Vào sâu bên trong lại phát hiện có chút ánh sáng xanh lập loè.

Một viên dạ minh chân nằm lăn lóc trên đất mang lại ánh sáng cho hang động phản chiếu thân ảnh của ba người đang ngồi xếp bằng điều tiết khí tức.

-”nơi này là nơi nào? các kiến trúc thật kỳ lạ, người người ăn mặc quái dị, đã thế không khí còn cực kỳ ô nhiễm. Quan trọng là trong không khí linh khí hoàn toàn bằng không. Nếu không phải có tụ linh trận, có lẽ một chút chiến khí cũng không thể hấp thu được” thu hồi chiến khí, Ân Lục Duẫn nhăn mày.

Hạ Dật Phong đồng dạng ngừng hấp thu, mở mắt.

Hắn rút thanh kiếm bên hông ra đưa lên trước mặt quan sát, sau đó dùng vạt áo thay khăn nhẹ ma sát.

Nghe câu nghi vấn của Ân Lục Duẫn, Hạ Dậy Phong tay chùi kiếm hơi dừng một chút, sau đó tựa như không có chuyện gì tiếp tục qua lại chà lau.

Chỉ là đôi đồng tử càng thâm sâu thêm một chút, một lúc lâu sau, hắn mới một bên chậm rãi lau kiếm một bên mím môi trả lời.

-”nơi này gọi là Địa Cầu , thế kỷ 21”

Hắn biết địa danh này là nhờ lúc trước Vân Mộng Vũ từng nhắc đến điều này. Lúc đó nàng ta bâng quơ nói đến nhưng hắn không để tâm.

Sau đó trước trận chiến Ma Thần hắn mới lần nữa nhìn thấy ả ta tại Lâm Sâm rừng rậm.

Chính xác hơn là nhìn thấy ả ta biến mất trên bầu trời.

Lúc đó hắn nghĩ, không lẽ ả tiện nhân kia quay trở lại thế giới của ả? Như vậy thù của Tuyết nhi làm sao bây giờ? Hắn không cho phép.

Tình hình lúc đó quá cấp bách, hắn không thể làm gì để ngăn cản, chỉ kịp niệm chú ngữ trói buộc lên người nàng ta mà thôi.

Mà hiện tại, xem ra hắn đã đoán đúng.

.

.

-”đêm mai chúng ta hành động” Hạ Dật Phong tra kiếm vào vỏ, lưng tựa lên vách hang động nhắm mắt điều tức.

Dạ Quân Nguyệt vuốt ve ngọc bội Phượng Hoàng, động tác mềm nhẹ ôn nhu. Khoé mắt một mảnh ướt át.

-”Quỳnh nhi..” Dạ Quân Nguyệt nỉ non.

Ngoài cửa hang động, trăng sáng một mảnh thiên không.

.

.

.

Ngày hôm sau.

-”tiểu Tuyết, Anh đi gặp hai tên kia được rồi, em ở nhà đi” Dạ Thần khuôn mặt nghiêm túc nói với Dạ Tuyết.

Nếu bỏ qua ánh mắt chột dạ kia của hắn thì càng có sức thuyết phục hơn.

-”không thể.” Dạ Tuyết chém đinh chặt sắt lên tiếng. Cũng mặc kệ Dạ Thần trang con chó nhỏ uỷ khuất nhấc chân bước vào xe.

Dạ Thần thấy mỹ nam kế không thành công cũng đành bất đắc dĩ phải đi lên xe.

.

.

Tại nhà hàng QueenMery.

-”chúc mừng sự hợp tác của chúng ta” Hách Liên Kỳ tà khí cười cười.

-”Cheer”

Hiên Viên Triệt đặt ánh nhìn mang theo một tia tìm tòi lên Dạ Tuyết, rốt cuộc vì lý do gì mà cả hắn cùng Hách Liên Kỳ đều không tự chủ khẩn trương khi nhìn nàng?

Mà một bên Dạ Thần âm thầm nghiến răng nghiến lợi. Làm chi nhìn chằm chằm em gái hắn? Có tin hay không hắn sẽ cho người “tẩn”hai tên này một trận? Tốt nhất là đánh cho ba mẹ chúng không thể nhận ra. Dạ Thần híp mắt yy trong lòng.

Mà một bên không biết suy nghĩ của Dạ Thần, Hách Liên Kỳ cùng Hiên Viên Triệt ngươi một câu, ta một câu cùng Dạ Tuyết vô cùng “hoà hợp“.

Lời tác giả.

Có thể tạm hiểu thế này. Kiếp trước và kiếp này đều là Dạ Tuyết.

Nhưng Kiếp trước Dạ Tuyết không xuyên không, mà sống ở hiện đại,chính là kiếp VMV mang HVT cùng HLK đến hiện đại ấy.

Mà kiếp này là kiếp DT xuyên không. Tức là diễn biến hiện tị của bộ truyện.

Hai kiếp không liên quan gì nhau.

Các phiên ngoại để tên “phiên ngoại kiếp trước” đều không liên quan gì đến kiếp này, chỉ là phát triển kiếp trước trong nguyên tác đồng thời giải thích lý do Hạ Dật Phong trọng sinh mà thôi.

p/s chương sau kết thúc phiên ngoại.

Cầu ủng hộ.kaka

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.