(12 Chòm Sao) Màu Nắng

Chương 60: 60: Một Mình Nơi Đảo Hoang




Dịch bởi Lá Mùa Thu

Combo liên tục làm cây mana của Hải Vô Lượng tụt mạnh. Đối kháng là cuộc chiến mà mỗi bên đều phải cân nhắc sức bền của mình, tính toán sao cho mình không bị gián đoạn để đối thủ lợi dụng, đồng thời lợi dụng khả năng gián đoạn của đối thủ.

Phương Duệ không phải ham đánh đến mức bản thân bị ngắt nhịp mà không biết, nhưng vì đã dùng quá nhiều kỹ năng, hắn chỉ còn rất ít lựa chọn. Đỗ Minh phản công càng sớm càng đáng ngại, vì khả năng xử lý của hắn rất có hạn.

Phương Duệ cảm nhận rõ ràng mối nguy hiểm này.

Đỗ Minh bật ngược quá nhanh, tuyệt đối không vì kích động mà là vô cùng bình tĩnh. Lối xử lý đúng đắn và chuyên trị, dẫn đến sức đe dọa cao nhất.

Quả thật, phong độ Đỗ Minh đêm nay rất cao, sung sức bừng bừng.

Thế là khí công sư Hải Vô Lượng vừa biểu diễn một combo đầy chính nghĩa kia lập tức hóa thân zâm thủ, nào lăn nào bò, lẩn đông trốn tây, chỉ hòng tránh thoát đợt phản kích của Ngô Sương Câu Nguyệt.

"Trạng thái Đỗ Minh tốt thật chứ." Ngồi dưới sân quan sát, Diệp Tu lần nữa nhắc lại điều đã nói. Và rồi hắn thở dài, "Cơ mà nó cứng nhắc quá."

"Hở?" Trần Quả không hiểu gì cả.

"Thiếu linh động, với không chịu chơi trick." Diệp Tu nói.

"Trick... ý chú em là chơi zâm?" Trần Quả hỏi.

"Có thể nói là vậy!" Diệp Tu ngẫm nghĩ rồi gật đầu.

Đỗ Minh ý thức được tầm quan trọng của việc cướp thế tấn công ở thời điểm này, nên mới dứt khoát bật ngược. Sức uy hiếp rất lớn nhưng vẫn bị Phương Duệ nhìn phát là ra tiết tấu. Nếu chịu biến đổi nhịp đánh, đan xen một tẹo, chắc chắn Đỗ Minh sẽ gây ức chế cho Phương Duệ. Đấu pháp chơi zâm cực kỳ chú trọng kiểm soát tiết tấu, Phương Duệ có danh hiệu thánh chơi zâm thì dĩ nhiên là cao thủ trong nghề này. Quyền chủ động đang nằm trong tay Đỗ Minh, nhưng đang mất dần vì nhịp đánh quá cứng nhắc của hắn.

Kỹ năng kiếm khách cũng sẽ cooldown như bất kỳ nghề nào, cứ mãi tấn công ào ạt thì lượng chiêu còn lại sẽ ít đi, phạm vi lựa chọn giảm xuống. Trong khi đó, Phương Duệ lẩn trốn bằng đủ mọi cách, chỉ thỉnh thoảng ăn tí dame không quá nghiêm trọng chứ nhịp đánh cực kỳ ổn định. Các kỹ năng trong cooldown của hắn bắt đầu khôi phục, hắn vẫn chơi zâm né bên này tránh bên nọ, chậm chạp không thấy dấu hiệu trả đũa làm Trần Quả vô cùng sốt ruột.

"Sao chưa đập lại?" Trần Quả hỏi Diệp Tu.

"Vì Đỗ Minh đang chờ." Diệp Tu nói.

Trần Quả sửng sốt. Điều mà Phương Duệ đang làm chính là điểm thiếu sót của Đỗ Minh trước đó. Kiểm soát nhịp đánh là gì? Là hoán đổi giữa làm thật và dụ tình. Khi Đỗ Minh cảm thấy Phương Duệ đủ sức bật ngược rồi, Phương Duệ lại không hành động. Cứ thế, Đỗ Minh lấy gì để phán đoán tiếp?

Tình huống này còn dẫn đến dao động tâm lý thi đấu. Nên tiếp tục lao lên càn giết, hay rút về sắp xếp phụ tùng, hay giăng bẫy giả vờ dâng hiến?

Tâm lý dao động, quyết sách khó hạ. Tất cả sẽ ảnh hưởng đến thao tác!

Sơ hở!

Cuối cùng, thế tấn công của Ngô Sương Câu Nguyệt xuất hiện sơ hở rõ rệt. Người chơi thường có thể không bắt kịp, nhưng ánh mắt toàn bộ tuyển thủ chuyên nghiệp đang theo dõi trận đấu đều sáng bừng lên. Ấy vậy mà, không có gì xảy ra!

Bất ngờ thay, Phương Duệ vẫn chưa chịu hành động. Hải Vô Lượng cứ lăn lê bò toài dưới đất như ăn vạ.

Đánh kiểu gì vậy ba! Các tuyển thủ chuyên nghiệp trung lập cũng phải nổi nóng. Đỗ Minh trong trận đã nhận thấy sơ hở của mình. Hắn hoảng hồn, vội tìm cách cứu vãn tình hình. Thế mà phía Phương Duệ lại im lìm như chẳng hề hay biết.

Sao không biết được? Vô lý! Tên kia đang tính toán điều chi?

Bất kể ra sao, đây quả là may mắn. Thoát kiếp nạn, lần tới phải cẩn thận hơn.

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên Niệm Khí Sát Xoắn Ốc từ đâu bay tới trước mặt Ngô Sương Câu Nguyệt.

Móa!

Phản ứng của hội tuyển thủ chuyên nghiệp còn kịch liệt hơn khán giả bình thường, bởi người bình thường chưa chắc phát hiện sơ hở của Đỗ Minh nên cũng không hiểu sự đáng hết hồn của hit Niệm Khí Sát Xoắn Ốc này.

Đỗ Minh bên bờ vực thẳm, Phương Duệ bỏ lơ chẳng thèm cho một đạp. Đỗ Minh vừa bò lên và lạy tạ trời đất, Phương Duệ mới giương chân ra.

Zâm đến vô vàn, đê tiện vô hạn!

"Mắc cỡ dùm luôn!" Đới Nghiên Kỳ của chiến đội Lôi Đình thảng thốt. Một loạt tuyển thủ trẻ ngồi gần không hẹn mà cùng gật đầu. Đám tiểu tướng chưa va chạm với đời như họ vẫn còn thiếu nhận thức về level zâm của Phương Duệ lắm.

Kình khí xoay tròn, cuồn cuộn mãnh liệt, Đỗ Minh sao ngờ rằng mình sẽ bị đánh lúc này?

Nhưng né vẫn kịp!

Phong độ đêm nay như thần, Đỗ Minh vẫn kịp phản ứng và xử lý hit tấn công max bất ngờ kia. Ngô Sương Câu Nguyệt lùi chếch về sau cực gấp, sượt khỏi Niệm Khí Sát Xoắn Ốc. Đang nhấc kiếm định giáng trả, hắn bỗng sững người.

Ê, vụ này hơi bị giống vụ trước! Né chiêu Niệm Khí Sát Xoắn Ốc, lập tức phản công, ăn Tay Không Cản Dao Sắc vào mồm!

Một vài tuyển thủ nhanh nhạy nhìn ra phút do dự của Đỗ Minh, chỉ có thể thở dài như Diệp Tu đã: "Sao mà cứng nhắc thế hở ku...?"

Mở đầu combo thôi mà, Phương Duệ có hàng tá kỹ năng để chọn, nhưng hắn nhất định chọn Niệm Khí Sát Xoắn Ốc. Vì sao? Để giả lập tình huống tương tự, bắt Đỗ Minh nhớ lại trải nghiệm đau đớn chứ sao!

Bất kể lên hay lùi, lúc này đều phải dứt khoát. Do dự là rơi vào mong muốn của Phương Duệ, dù chỉ do dự trong thoáng chốc. Phương Duệ đang chờ, chính là thoáng chốc ấy!

Khí Xoắn Ốc!

Kỹ năng khá giống Niệm Khí Sát Xoắn Ốc, khác biệt ở lực đẩy mạnh mẽ đưa khí công sư tiến về phía trước, rất cần thiết để bù vào khoảng trống bé nhỏ tạo ra bởi Ngô Sương Câu Nguyệt lùi về. Đáng lẽ Đỗ Minh không ăn chiêu đâu, nếu hắn không có thoáng chốc do dự...

Trúng!

Kình khí xoắn tròn không yên ắng như các loại khí khác, đánh trúng Ngô Sương Câu Nguyệt tạo nên tiếng rít chói tai khi ma sát liên tục với giáp nhẹ. Mà chỉ cần Ngô Sương Câu Nguyệt trúng chiêu, vị khí công sư zâm vô đối kia lập tức hóa thân chính nghĩa, tiếp tục combo bài bản rót kình khí vào người Ngô Sương Câu Nguyệt. Từ gần đến xa, kình khí như rồng lượn tầng trời, nuốt chửng HP hắn.

Đỗ Minh không chịu bỏ cuộc!

Chưa đánh tới trận cuối, chưa gặp người cần gặp, sao có thể thua?

Tiên Nhân Chỉ Lộ!

Vụt! Ngô Sương Câu Nguyệt đâm một nhát kiếm phá tan kình khí, ghim thẳng vào ngực Hải Vô Lượng. Tay Không Cản Dao Sắc? Chấp! Đỗ Minh đã tìm ra cách xử lý, nhưng điều hắn không ngờ là Hải Vô Lượng bỗng rung mạnh hai cánh tay, ưỡn ngực nhảy tới một bước, lấy thân mình đỡ luôn nhát kiếm.

Mọe!

Đỗ Minh thốn ơi là thốn. Chuẩn bị bắt bài Tay Không Cản Dao Sắc rồi, ai dè nó chơi Xương Cốt Sắt Thép...

Bó tay.

Hiệu ứng đẩy văng của Tiên Nhân Chỉ Lộ vô hiệu với trạng thái Bá Thể. Kình khí tiếp tục tàn phá khắp gân mạch, rút đi giọt máu cuối cùng của Ngô Sương Câu Nguyệt.

Phương Duệ của Hưng Hân, thắng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.