(12 Chòm Sao) Màu Nắng

Chương 11: 11: Tiến Về Địa Phủ




Rất nhanh, Trần Vũ cũng đánh giết được con cá sấu cuối cùng này, cảnh vật xung quanh cũng hoàn toàn thay đổi.

Trần Vũ chỉ cảm thấy hai mắt mình cư hoa lên, sau khi hắn mở mắt ra lần nữa, thì thấy phía trước đã là một mảnh rừng rậm, không khí cực kỳ tươi mới và mát mẻ.

Phía trước, Trần Vũ nhìn thấy một con đường mòn, con đường này không biết sẽ dẫn đi tới đâu, nhưng hình như nó rất dài. Trần Vũ men theo lối đường mòn này mà tiếp tục đi. Hắn cũng không cần sợ phía trước là bẫy rập, vì dù sao nơi này cũng chính là một cái bẫy khổng lồ rồi, hắn chỉ có thể mạnh mẽ mà vượt qua thôi!

Đi khoảng chừng mười mấy phút, Trần Vũ nhìn thấy một tảng đá lớn chắn ngay lối đi của mình, tảng đá này, phải cao chừng năm sáu chục thước, bán kính cũng đạt đến mười thước. Bị một khối như vậy chắn ngang, Trần Vũ cũng không thể nào trực tiếp mà vượt qua được. Hắn muốn đi vòng tới, nhưng lại phát hiện ra là xung quanh hoàn toàn không có đường đi.

“Chẳng lẽ, ta lại không thể đi ra ngoài được thật sao?” Trong lòng Trần Vũ âm thầm suy nghĩ.

Nhưng mà, ngay tại lúc này, khối đá lớn trước mặt đột nhiên nhúc nhích, dần dần trở nên cao lớn hơn trước rất nhiều. Một cái đầu khỉ nhô ra khỏi khối đá, sau đó là bốn cánh tay, và hai cái chân cũng bắt đầu lộ ra. Trần Vũ có chút kinh hãi, vội vàng lùi lại phía sau hơn mấy chục thước.

Lộp bộp!

Lộp bộp!

Vô số khối đá lớn nhỏ từ trên người con khỉ này bắt đầu rơi xuống đất, hình thể của nó lúc này cũng càng thêm khổng lồ. Không, phải nói là thân hình của con khỉ đá này đang di chuyển để đứng lên mới đúng.

Ba mươi thước, bốn chục thước, năm chục thước…

Cho đến khi cao khỉ đá này hoàn toàn đứng thẳng dậy, độ cao của nó đã đạt hơn một trăm thước rồi. Trần Vũ không khỏi ngước đầu lên, nuốt xuống một ngụm nước miếng. Hắn không nghĩ đến, khối đá chắn đường mình, lại là một con khỉ đã cao lớn, khổng lồ như một tòa địa ốc mấy chục tầng vậy.

Như thế này, làm sao mà đi qua được a?

Trần Vũ rất nhanh liền có thể nhìn ra được, thực lực của con khí đá này cũng đạt tới Cao Cấp đỉnh phong.

Đừng nói là thực lực của nó mạnh hơn Trần Vũ ngót ngét đúng hơn hai mươi cấp. Mà với thân hình khổng lồ của nó, hắn đánh thế nào đây? Chưa kể, nhìn vẻ bề ngoài của nó, chắc chắn sẽ có lực phòng ngự cực kỳ khủng bố. Hắn có thể đột phá được vòng vây của con khí đá này hay sao?

“Chủ nhân! Chủ nhân!” Trong lúc thất thần, Trần Vũ bị âm thanh của Tiểu Nguyệt làm cho tỉnh lại.

“Chủ nhân, đây chính là cửa ải cuối cùng để vượt qua cái Hồn Trận này! Nhưng với thực lực của chủ nhân, hoàn toàn không thể nào đánh giết được con Thạch Hầu này! Chủ nhân, Tiểu Nguyệt thấy chủ nhân vẫn nên làm theo đề nghị của Tiểu Nguyệt, đổi những thú hạch kia thành điểm thương thành, sau đó trao đổi vật phẩm bên trong, như vậy mới có thể phá được cái Hồn Trận này!” Tiểu Nguyệt cực kỳ dụ hoặc nói.

“Hừ, chỉ là một con khỉ đá mà thôi! Ta có gì phải sợ chứ?” Vốn dĩ Trần Vũ đã có chút thoái ý, nhưng hắn vừa nghe Tiểu Nguyệt nói như thế, lại trở nên cố chấp.

Quả thật, con Thạch Hầu này quá mạnh mẽ đi, hắn không có một chút tự tin nào để vượt qua được nó! Dù sao, những người đi vào trong Hồn Trận này lịch luyện, thực lực đều mạnh hơn hắn rất nhiều! Làm gì có tên nào vừa mới đạt đến Sơ Cấp tầng chín mà nhảy vào cái nơi khủng bố như vậy. Có điều, dù sao đây cũng là hưng phấn nhất thời của Mạc Ly, mới khiến cho Trần Vũ phát khổ như bây giờ!

“Chiến!” Dù biết đánh không lại, Trần Vũ vẫn hét lên một tiếng, mạnh mẽ lao về phía Thạch Hầu.

Thạch Hầu lúc này cũng đưa đôi mắt lạnh lẽo ra nhìn con kiến hôi ở dưới chân của nó. Chỉ thấy nó nhấc chân lên, trực tiếp dẫm xuống. Trần Vũ đột nhiên cảm thấy ánh sáng mặt trời trên đầu của mình dần bị che khuất, rồi một cái bóng lớn đang từ từ đè ép xuống. Hắn không khỏi kinh hãi liên tục chạy sang một bên.

Ầm!

Bàn chân của Thạch Hầu đạp mạnh xuống mặt đất, in lên một cái dấu chân khổng lồ, đất đá xung quanh cũng vỡ nát, mà toàn bộ không gian này cũng bị động tác của nó làm cho rung động. Trần Vũ may mắn thoát được một kiếp, cả người hắn đều là mồ hôi lạnh, hắn không nghĩ tới, con Thạch Hầu này so với tưởng tượng của hắn còn đáng sợ đến như vậy.

“Phải làm sao? Phải làm sao bây giờ?” Trong đầu Trần Vũ không ngừng tính toán.

Nhưng hắn quả thật là không thể suy nghĩ ra kế sách nào cho hợp lý! Trước thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu thủ đoạn đều là vô dụng!

Ầm!

Lại một bàn chân nữa hướng Trần Vũ đạp xuống, Trần Vũ liên tục lăn lộn mấy vòng. Lần này, dù hắn đã tránh thoát được công kích của Thạch Hầu, nhưng mồ hôi trên người hắn đã chảy ròng ròng. Con Thạch Hầu này, đúng là cực kỳ bá đạo. Hoàn toàn không cho hắn có bất kỳ cơ hội phản kháng nào, liên tục đạp chân xuống đất.

“Mẹ nó, con khỉ đá này, tưởng rằng ta không làm gì được ngươi hay sao?” Trần Vũ quả thật là cực kỳ tức giận, hắn cũng bất chấp hậu quả luôn rồi: “Tiểu Nguyệt, đem toàn bộ số thú hạch kia đổi ra thành điểm thương thành cho ta!”

Tiểu Nguyệt dường như chỉ có chờ đợi nhiêu đó, nàng liền phất tay, cười hì hì, nói: “Được ạ!”

“Đinh! Chủ nhân bán ra hai mươi lăm viên thú hạch Trung Cấp tầng một, nhận được 250 điểm thương thành!”

“Đinh! Chủ nhân bán ra hai mươi viên thú hạch Trung Cấp tầng hai, nhận được 400 điểm thương thành!’

“Đinh! Chủ nhân bán ra mười tám viên thú hạch Trung Cấp tầng ba, nhận được 540 điểm thương thành!”

“…”

“Đinh! Chủ nhân bán ra mười hai viên thú hạch Cao Cấp tầng ba, nhận được 3600 điểm thương thành!”

“Chúc mừng chủ nhân, hiện tại chủ nhân đang có tổng cộng sáu ngàn năm trăm tám mươi điểm thương thành! Xin hỏi chủ nhân có muốn trao đổi vật phẩm trong thương thành hay không?”

Trần Vũ cũng không có nhiều thời gian để dài dòng trên vấn đề này, hắn vừa mới chật vật tránh né thêm một đòn công kích của Thạch Hầu, vừa gấp gáp nói: “Ngươi giúp ta tìm xem thử có vật phẩm nào giải quyết được con Thạch Hầu này hay không?”

Tiểu Nguyệt đương nhiên là không từ chối rồi, nàng hơi khẽ điểm tay về phía trước một cái. Ngay ở trong đầu Trần Vũ hiện lên một màn hình thật lớn, bên trên xuất hiện rất nhiều vật phẩm. Tiểu Nguyệt lựa chọn một hồi, rồi nói: “Thưa chủ nhân, hiện tại trong hệ thống thương thành có tổng cộng ba ngàn hai trăm vật phẩm có thể trao đổi được!”

Cũng không đợi Trần Vũ có kịp phản ứng gì, Tiểu Nguyệt lại nói tiếp: “Với số điểm hiện có của chủ nhân, trong số ba ngàn hai trăm vật phẩm này, cũng chỉ có hơn một trăm mười lăm món vật phẩm có thể trao đổi được!”

“Ngươi nói mấy thứ này với ta làm gì a? Mau mau tìm cho ta một vật phẩm thích hợp đi!” Trần Vũ có chút sốt ruột, nhịn không được quát lên.

Tiểu Nguyệt đương nhiên rất kiên nhẫn, nàng cũng không khó chịu một chút nào, cười nói: “Không cần gấp gáp! Không cần gấp gáp! Hiện tại có năm món vật phẩm rất phù hợp để chủ nhân sử dụng. Món thứ nhất là một tờ Phá Cấm Phù (Thiên Phẩm), trị giá sáu ngàn điểm thương thành! Xin hỏi chủ nhân có muốn mua hay không?”

“Phá Cấm Phù? Thứ này dùng để làm cái gì? Làm sao lại mắc như vậy a?” Trần Vũ dù có gấp cũng không thể chọn bậy được, dù sao nó cũng trị giá sáu ngàn điểm thương thành a!

“Không mắc, thật sự là không mắc nha! Phá Cấm Phù này là một loại phù lục chuyên dùng để phá cấm chú! Xin hỏi chủ nhân có muốn đổi hay là không?” Tiểu Nguyệt vui vẻ giải thích.

“Vậy nó có thể hoàn toàn phá vỡ Hồn Trận ở nơi này hay sao?” Trần Vũ lại hỏi.

Lúc này, Tiểu Nguyệt lại có chút xấu hổ nói: “Cái này, thật ra Tiểu Nguyệt cũng không chắc chắn lắm!”

“Vậy ngươi muốn ta đổi làm gì a?” Trần Vũ không nhịn được mà muốn thét lên.

“Xin chủ nhân chớ gấp! Còn có một món vật phẩm thứ hai, tên là Diệt Hồn Trận (Thiên Phẩm), trị giá sáu ngàn hai trăm điểm thương thành, xin hỏi chủ nhân có muốn đổi hay không?” Tiểu Nguyệt lại bày ra bộ dáng nhân viên bán hàng xuất sắc của mình.

Trần Vũ thật sự muốn lôi nàng ra ngoài hung hăng đánh cái mông của nàng một cái!

“Mấy thứ này thật sự có tác dụng hay sao? Mau tìm cho ta một loại vật phẩm giải quyết con Thạch Hầu này, nhanh lên!” Trần Vũ không thể nào kiên nhẫn được nữa, quát to lên.

Tiểu Nguyệt biết là mấy món hàng này không thể nào bán được nữa, nàng liền lật tay tìm kiếm một hồi.

Ầm!

Lại làn một bàn chân khổng lồ của Thạch Hầu nện về phía Trần Vũ, hắn lúc này quả thật là chật vật không thể nào chịu nổi. Nhưng nếu như có người nhìn thấy hình ảnh bên trong Hồn Trận vào lúc này, chắc chắn sẽ rất kinh ngạc! Trần Vũ chỉ là Sơ Cấp tầng chín, lại có thể chiến đấu với con Thạch Hầu Cao Cấp đỉnh phong lâu đến như vậy, quả thật chính là kỳ tích a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.