Tiểu Tam chưa bao giờ muốn làm người cơ hội, nếu Bách Lý Huyền Hồ mang hắn đến Thần Tiên cốc, còn tỏ vẻ nguyện ý nuôi hắn một đời, hắn tốt xấu gì cũng phải hỗ trợ làm chút chuyện mới đúng. Bằng không cả ngày đi ra đi vào cốc, rảnh đến mức hắn điên mất.
Bách Lý Huyền Hồ sẽ không nấu ăn, vừa vặn, hắn lập tức nhận lấy trách nhiệm này.
Mỗi ngày đều là “thập toàn thực đơn”, món mới đa dạng đổi thay liên tục, tuy rằng bởi vì mới nhập môn nên đồ ăn nấu ra chưa thể gọi là ngon, nhưng Lan Khánh cùng A Nhị trước đây chỉ ăn một chén cơm, hiện nay mỗi bữa đều thêm ít nhất hai chén nữa, có thể thấy được trù nghệ của hắn cũng có tiến bộ.
Hừ hừ!
Cho dù không có tiến bộ, ít nhất cũng hơn được trù nghệ của Bách Lý Huyền Hồ rồi!
Tiểu Tam ban ngày cơ hồ là chôn mình trong trang sách, “Thập toàn thực đơn” tên này nghe vào tai tuy tục khí, nhưng lại ám muội khó tường minh.
Tiểu Tam sau đó cứ hễ nhìn đến rết đỏ, nhện đen, độc xà, cá nóc đều tưởng tượng theo lời sách viết “Giòn giòn mềm mềm, ăn vào sướng miệng”, nước miếng liền chảy xuống.
Hắn càng xem Thực đơn, lại càng cảm giác ăn ngon, muốn ăn, làm cho nội tâm không thỏa mãn.
Vì thế hắn ra bãi suối phía sau Thần tiên cốc bắt cá trắm cỏ lại viễn vông mơ tưởng thành cá tầm long, vua của loài cá, trăm năm khó gặp. Đầu của cá tầm long, thịt cá, xương cá, đuôi cá toàn bộ đều có thể ăn được. Đặc biệt là cá tầm long cái, lấy trứng trong bụng nó ra, dùng rượu ướp sơ, mỹ vị đó chỉ cần cắn một miếng đã thấy mê người.
Khi hắn làm gà xé, lại nhớ ra trong Thần tiên cốc không có thịt heo. Trong sách có viết heo nấu mười món, da đầu heo giòn, lườn heo, giò heo tứ pháp, gân heo, bao tử heo, thịt ba chỉ, thịt sườn non, mỗi một bộ phận ăn đều rất ngon.
Còn có ba ba giống như con rùa, đem bỏ vào vò thuốc thập vị trân quý ướp trong mười canh giờ, chỉ cần mở vò, hương thơm bay xa mười dặm, ai ngửi thấy cũng đều thòm thèm.
Nghĩ nghĩ, tiểu Tam liền nhịn không được.
Hắn trực tiếp chạy đi tìm Bách Lý Huyền Hồ, nói: “Bách Lý, trong phòng bếp thiếu rất nhiều thứ, A Nhị nói không xa dưới chân núi có trấn nhỏ, chỗ đó có chợ, ta muốn đi mua nguyên liệu nấu ăn, nếu không ngày mai không nấu được gì nữa!”
Bách Lý Huyền Hồ đang uống trà, nghe tiểu Tam nói liền đáp: “Bên ngoài rất nguy hiểm, thân thể của ngươi còn chưa tốt, tạm thời đừng đi ra ngoài! Ngươi muốn mua cái gì viết thành danh sách đi, ta sai A Nhị đi mua.”
Tiểu Tam trợn mắt. “Ta muốn ngày mai đi ra ngoài mua đồ rồi hít thở chút không khí cũng không được sao? Lão tử vào cái Thần Tiên cốc này cũng mấy tháng rồi chưa hề bước chân ra ngoài, ta lại không giống hai tên trẻ con tám tuổi kia, mua này nọ mà thôi, ngươi chẳng lẽ còn sợ ta bị người bắt đi bán sao?”
Bách Lý Huyền Hồ cười cười. “Đúng mà”.
“Rừng trúc có dược vật? Ta có thể tự đi được.” tiểu Tam nói.
Bách Lý Huyền Hồ nghĩ nghĩ, kêu thành tiếng: “Chờ một chút đã!” liền chạy ra sau hậu đường, sau đó một trận thanh âm lục lọi linh tinh truyền đến, tiếp đó Bách Lý Huyền Hồ cầm khối hắc bài tử đến gắn vào thắt lưng của tiểu Tam.
Bách Lý Huyền Hồ nói: “Thạch đầu cùng A Nhị đều có một khối, đây là bài tử khắc bằng ô mộc, dược vật ngửi được hương từ ô mộc sẽ không thương tổn ngươi, còn có thanh dao găm này cũng cho ngươi.” hắn lại lấy một thanh chuỷ thủ bỏ vào ngực áo tiểu Tam. “Thứ này nghe nói rất vang danh, gặp phiền toái liền lấy ra, như vậy chắc là sẽ không có người hại ngươi!”
Bách Lý Huyền Hồ phiền toái nói một hồi, còn đưa cho tiểu Tam mấy tấm ngân phiếu, giống như là tiểu Tam sẽ đi đâu đó thật xa, nhiều chuyện đến mức cuối cùng tiểu Tam chịu không nổi, hét lên: “Biết rồi, ta mua xong lập tức trở về, sẽ chú ý, sẽ chú ý, chỉ cần ai tới gần ta liền lấy dao găm của ngươi ra chém chết!”
Căn dặn không biết qua bao lâu, Bách Lý Huyền Hồ mới đưa tiểu Tam đến cổng rừng trúc, sau đó lưu luyến không nỡ nhìn tiểu Tam rời đi.
Lúc tiểu Tam xuyên qua rừng trúc, mơ hồ thấy bóng đen trong rừng gọi tới gọi lui, thế nhưng nhãn lực hắn không tốt, không có võ công, cho nên không thấy rõ lắm thứ kia thật ra là cái gì.
Ra khỏi rừng trúc, nhắm mắt mà đi thẳng, liền đến chân núi. Bên ngoài Thần Tiên cốc này trận pháp rất dễ phá, chỉ cần đi về phía trước, không bị chướng ngại vật làm hoa mắt liền có thể hoàn hảo xuất sơn.
Dưới chân núi là một vùng thảo nguyên, mùa thu nhanh đến, nhưng hoa cỏ phương Nam vẫn xanh tươi một mảng, thoạt nhìn tựa như đậu xanh chưng tương vậy, a, không thể lại suy nghĩ, vừa nghĩ đã muốn chảy nước miếng!
Tiểu Tam cầm lấy lệnh bài ô mộc ngay eo lên nhìn lại, khối gỗ đen bóng treo trên một đoạn dây lam sắc, trên đó chỉ khắc một chữ 三 (tam).
Tiểu Tam buông lệnh bài, đi đến chỗ đông người phía xa kia, vừa đi vừa nghĩ, chính hắn thế nào mà lại hữu duyên cùng lam sắc như vậy, hồn phách của hắn tựa hồ là lam sắc, trấn hồn châu cũng lam sắc. Mà chữ tam cũng vậy, Tô Tam Hoành trong danh tự có chữ Tam, Nhiếp tiểu Tam danh tự cũng có chữ Tam, hiện nay ngay cả bọn Bách Lý cũng đều gọi hắn là tiểu Tam, còn cho hắn lệnh bài khắc chữ “tam”.
Thật đúng là thú vị.
Tiểu Tam đến giữa trưa mới quay về, khi hắn đến gần trúc phòng thì thấy Bách Lý Huyền Hồ dựa vào lưng ghế ngủ gà ngủ gật, Lan Khánh nhàm chán chống cằm ngồi ở bàn vuông bên cạnh, A Nhị một tay phe phẩy một tay che bụng, nếu đến gần còn có thể nghe từ trong bụng hắn phát ra một loạt tiếng vang.
Tiểu Tam hô một tiếng: “Ta đã trở về!” sau đó mặc kệ bọn kia có nghe hắn nói gì không mà tiếp tục nói: “Ta đi nấu cơm đây!” sau đó mang theo từng gói lớn nhỏ, cùng thịt heo đã xả thịt thật gọn trong giỏ trúc trên lưng chạy nhanh vào trù phòng, tiếp tục đại nghiệp trù nghệ của hắn.
Tiểu trấn ngoài Thần Tiên cốc kia rất náo nhiệt, tiểu Tam muốn mua nguyên liệu nấu ăn nào cũng có, hắn thở hổn hển vài cái để nghỉ một chút, mới cầm lấy dao phay, bắt đầu quá trình nấu đồ ăn thật ngon như đã định.
Làm heo mệt nhất chính là xả thịt, tiểu Tam cầm dao phay muốn xẻ thịt heo, thế nhưng người còn nhỏ, sức cũng nhỏ, xẻ vài đường lại bắt đầu thở hổn hển.
Tiểu Tam ngừng trong chốc lát, đột nhiên nhớ tới thanh dao găm Bách Lý đưa cho hắn kia nghe nói rất nổi danh, hắn lúc ấy nhìn con dao đó tuy nhỏ nhưng tinh tế, lưỡi dao sắc bén, nghĩ một hồi liền rút ra, dùng nó xẻ thịt heo.
Dao lia qua một đường, thịt heo nhẹ nhàng bị phân thành hai nửa.
Tiểu Tam hoảng sợ, kinh ngạc rằng Bách Lý như thế nào lại có thể đưa một cây chuỷ thủ sắc bén đến vậy cho hắn, sau đó lại tiếp tục dùng nó chém xương heo, cũng là y như lúc nãy, xương heo nhẹ nhàng gãy làm hai.
Tiểu Tam cười, “Thứ này thật đúng là phân kim đoạn ngọc, sắc bén vô thanh, so với dao phay thật tốt hơn nhiều.”
Tiểu Tam liền bắt đầu thổi lửa làm nóng nồi, đem nguyên liệu nấu ăn xử lý tốt rồi tự mình ném vào trong.
Hắn muốn làm da heo xá xíu, trước đem da đầu cùng lỗ tai heo nấu qua với rượu trắng, hạt thông, hoa hồi, ngũ vị hương liệu, lại dùng nắp gỗ nhấn chìm đầu heo trong nước hầm, khiến cho hương liệu món ăn thẩm thấu tốt nhất.
Tiếp lại nhúng dầu, thêm đường, chiên thật kĩ như lúc hầm, sau đó lại nhấc đầu heo cùng lỗ tai lên nhúng nước lạnh, rồi ngâm với đậu tương pha mặn, hoàn thành món thứ nhất.
Món sau là giò heo cùng gân heo, hương liệu bỏ hết vào nồi, lại đến giò heo ném vào, hắn liền không quản nó nữa.
Món thứ ba là phục linh xào. Dạ dày heo làm sạch, cắt miếng, trước chiên qua cho xốp giòn, lại hầm trong gia vị thật lâu.
Món thứ năm cùng thứ sáu chính là thịt thăn ba chỉ non mềm luộc qua xào chung với tương đỏ cùng tỏi ớt thơm lừng.
Thứ bảy đem xương heo đập nát, dùng xương đó ninh với thịt gà, thêm thịt muối, rượu ủ, nấm rơm, tôm khô, hải sâm khô, cá muối, măng, mở to lửa bắc nồi lên hầm nhừ.
Món thứ tám, dùng cách cơm xào với trứng, đảo không ngừng tay, cho đến khi cơm cùng trứng hoà lẫn với nhau tạo thành màu vàng óng, từng hạt rời nhau, óng ánh sắc vàng. Cuối cùng để vào vài loại rau dưa màu sắc đa dạng, đảo qua lửa thêm vài lần, dọn lên bàn sẽ là một phần cơm chiên Cẩm Tú vui mắt.
Món thứ chín là đậu hủ cua, trước lọc thịt cua, tách cả gạch cua ra, lại đem đậu hủ non mềm lăn bột, chiên vàng bốn phía, xong rồi xếp vào nồi đất. Dùng gạch cua sao với tương, dùng thịt cua xào lấy nước, đổ vào nồi đậu hủ, chờ một chút khi nước cua sấp mặt đậu hủ, thơm mùi gạch cua liền bắc nồi ra.
Món thứ mười, canh hạt sen. Móc hết tâm sen đắng ra, nấu hạt sen một lát lại lôi lên đãi vỏ, thêm chút mật ong cùng đường phèn, hạt sen ngâm vào nước lạnh, đem tất cả nấu chung thành món chè sen vừa ngọt vừa thanh.
——————
Một vài món em 3 làm … nói chung là …đói =.=
Trứng cá tầm
![1368235823-tuyet-ky-trung-ca-2](https://ulinhcungngoc.files.wordpress.com/2015/06/1368235823-tuyet-ky-trung-ca-2.jpg)
Thủ bì trư
![bì trư](https://ulinhcungngoc.files.wordpress.com/2015/06/bc3ac-trc6b0.jpg)