1 Lít Nước Mắt

Chương 26: Thì Ta Chết Cùng Muội!




Dịch: QT – Edit: Đại Đạo Tự Tri Thế – Beta: Pansy Fall

Bất quá, Hình Liệt cũng biết, hắc đạo hiện nay chuyện làm ăn hắc bạch lưỡng đạo đều làm, hơn nữa lần này sẽ có rất nhiều nhân vật nổi tiếng đến tham dự, hắn cùng Hạ Vân Phong đến, cũng không phải cùng Hạ Vân Phong đến tiêu khiển, hắn cũng nhận được thiệp mời, hắn chẳng qua “Thuận tiện” làm vệ sĩ của Hạ Vân Phong mà thôi, đương nhiên chuyện Hình Liệt nhận được thiệp mời, Hạ Vân Phong cũng không biết.

Sau khi ba người lên thuyền.

Hạ Vân Phong xem xong cắt băng liền về phòng nghỉ ngơi, Ngao Dương ngoan ngoãn theo y. Hạ Vân Phong có chút say tàu, tuy nói du thuyền này rất xa hoa, nhưng từ trước tới nay y không quen ngồi thuyền.

Trước lúc xem Thanh Dương cắt băng, y vốn định đi chào hỏi, nhưng mà ngại Hình Liệt còn ở bên cạnh, thấy bất tiện nên y cũng chỉ lén quan tâm Thanh Dương một chút. Ngao Dương cả ngày đều ở trong phòng xem phim, hắn rất thích phim có Hạ Xa diễn, Hạ Vân Phong đang ngủ trên giường, đương nhiên, y vẫn là xích lỏa, rộng mở, lười biếng mà nằm ở trên giường……

Ánh sáng trong phòng thật u ám, Hạ Vân Phong rất đau đầu, y không thoải mái, y say tàu.

Còn Hình Liệt từ lúc Hạ Vân Phong trở về phòng, Hạ Vân Phong bảo hắn về phòng mình cũng được, ở trên thuyền đi giao thiệp với mấy nhân vật nổi tiếng, hoặc là đến yến tiệc, sòng bạc trên thuyền tìm kiếm cái lạ cũng được, tóm lại đừng tới quấy rầy y, Hình Liệt “Phốc” một tiếng nở nụ cười, hình như vốn không định “Quấy rầy” Hạ Vân Phong, tự mình đi làm chuyện của mình.

Thói quen ngủ trần của Hạ Vân Phong không phải ngày một, ngày hai dưỡng thành, mười mấy năm qua y đều ngủ trần như vậy. Vả lại bác sĩ gia đình cũng nói ngủ trần tốt cho thân thể. Hạ Vân Phong nằm trên giường, bán híp hai mắt nhìn chằm chằm Ngao Dương. “Ngươi đói bụng chưa?” Giọng y có chút vô lực, lúc này trên biển đã là ban đêm, Ngao Dương còn chưa ăn gì, người làm cha như y có chút lo lắng.

Hạ Vân Phong chóng mặt, vả lại trước lúc xem chủ nhân du thuyền cắt băng, y hóng gió biển, hiện tại có chút phát sốt……

Ngao Dương ôm gối đầu ngồi trên ghế sofa, cằm kê trên cái gối, hắn mặc áo ngủ hình như không tính lại ra ngoài, thấy hắn gật đầu “muốn ăn”, Hạ Vân Phong gọi điện thoại gọi cơm.

Y ăn không vô, y sợ nôn, liền bảo Ngao Dương tự mình ăn, y cũng chỉ bán nằm ở trên giường, sắc mặt không tốt lắm mà hút thuốc, Ngao Dương nhiều lần đều đi tới, thay y kéo chăn.

Không biết là chăn quá trơn, hay làn da của y quá tốt, chỉ cần nhẹ nhàng nhúc nhích thân thể, chăn trên người y sẽ trượt xuống, Ngao Dương nhìn thấy y như vậy không phải biện pháp, dứt khoát ngồi xuống giường, dùng chăn bọc lấy thân thể Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong cũng không biết dù chỉ số thông minh của Ngao Dương không cao, nhưng Hạ Vân Phong khó chịu, Ngao Dương vẫn có thể nhận ra được.

Sau khi Ngao Dương ăn cơm xong, lại tiếp tục xem phim rất lâu, Hạ Vân Phong híp mắt, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, Hạ Vân Phong nôn khan một tiếng, Ngao Dương vừa uống xong sữa tươi do nhân viên phục vụ đưa tới, đặt cái ly xuống liền do dự đi rót cho Hạ Vân Phong một ly nước ấm, đỡ Hạ Vân Phong uống hết nước.

“Ngươi làm sao vậy?” Ngao Dương cúi đầu, cẩn thận nhìn y.

“Không thoải mái, ngày mai sẽ tốt thôi, ngươi xem xong thì đi ngủ.” Tuy Hạ Vân Phong mệt mỏi nhưng vẫn không quên dặn dò đứa con thứ hai, hiện tại đầu của y rất đau, nhưng lại không thể gọi Hình Liệt lại đây.

Hình Liệt đến đây xác định không có chuyện tốt……

Hạ Vân Phong bán híp hai mắt, cảm giác có nhiệt khí ở bên môi, mang theo mùi sữa thơm nhàn nhạt, hình như Ngao Dương rất thích uống sữa, Hạ Vân Phong lười biếng nói một câu:“Ta không sao.” Sau đó liền thiêm thiếp rơi vào giấc ngủ……

Đang lúc mơ mơ màng màng.

Có một vật thể mềm ướt liếm hôn y, y nhẹ nhàng nghiêng đầu sang bên, đôi môi thấp hoạt của vật thể kia dời đi, tiếp theo vật thế mềm mại nóng ướt kia đột kích ngậm lấy đôi môi y……

Răng môi bị đẩy ra……

Động tác của kẻ kia thong thả nhưng sức lực cũng không nhỏ, xúc cảm nóng ướt kia xâm chiếm Hạ Vân Phong đang ngủ mê mệt……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.