1 Lít Nước Mắt

Chương 15: Đan Dưỡng Thần




Dịch: QT – Edit: Đại Đạo Tự Tri Thế – Beta: Pansy Fall

Hình Liệt cởi áo khoác, nhét dưới lưng Hạ Vân Phong, nâng cao Hạ Vân Phong lên, khiến Hạ Vân Phong hiện ra ở trước mắt hắn không chút che dấu.

Có vẻ như Hình Liệt vì muốn cho Hạ Vân Phong cảm nhận được sự khuất nhục, hắn đứng bên cạnh thưởng thức bộ dáng lúng túng của Hạ Vân Phong, lão nam nhân này mặc kệ là bị đùa bỡn như thế nào đều bày ra bộ dáng “Muốn ôm mau ôm”, “Muốn làm như thế nào liền nhanh làm như thế ấy”, “Ôm hoàn liền cút cho ta”, rất khó phát hiện sơ hở trên nét mặt của y.

Hạ Vân Phong, lười biếng……

Vững vàng…… Bình tĩnh……

Thậm chí hiện tại Hình Liệt đang cầm gậy cảnh sát không tốt lành gì mà bắt đầu đùa bỡn y, thì y cũng chỉ nhắm hai mắt, sắc mặt có vẻ hơi tái nhợt, không có xuất hiện chấn động mãnh liệt.

“Lão nam nhân, là ta bảo bọn họ khóa cửa, ta chính là muốn cùng ngươi một mình ở chung, ngươi xem ta dụng tâm muốn cùng ngươi ‘Ân ái’ như vậy, ngươi cũng nên nói cho ta biết lô hàng sẽ đến vào tuần tới, thương thảo ở chỗ nào?” Hình Liệt gần đây nhất đang điều tra hắn, còn bắt được rất nhiều nội gián trong sở cảnh sát, nhìn thấy Hạ Vân Phong không thèm nhìn hắn, hắn cúi người xuống tiến đến trước mắt Hạ Vân Phong, đồng thời cười vui khi người gặp họa,“Không nói cũng được, ta sẽ chậm rãi khiến ngươi phải nói.”

Hạ Vân Phong lười biếng nhìn hắn một cái:“Ta không biết.” Tình huống thật gay go, Hình Liệt biết được khá nhiều so với trong tưởng tượng của y. “Dù sao thời gian của ta cũng còn nhiều mà, nhưng thời gian của ngươi thì quý giá lắm nha, mỹ nữ gợi cảm kia có thể còn ở bên ngoài chờ ngươi, có muốn ta mời nàng vào đây chiêm ngưỡng dáng vẻ dụ nhân của ngươi không hả?”

“Ngươi dám……” Hạ Vân Phong mí mắt cũng chưa nhìn qua.

Hình Liệt quả thực không muốn cho người khác vào đây xem hắn dùng phương thức này thẩm “Phạm nhân”, trừ Hạ Vân Phong ra hắn chưa từng dùng qua loại này,cảm giác mà lần thẩm vấn đầu tiên mang đến cho hắn cũng không tệ lắm.

“Ngươi biết là ta dám mà.” Hình Liệt cười rộ lên thật rực rỡ như ánh mặt trời, rất tuấn tú, chỉ là giờ phút này Hạ Vân Phong không muốn nhìn.

Hình Liệt lại hỏi y về chuyện lô hàng kia, chuyện phê hoá lần trước của Hạ Vân Phong khiến Hình Liệt rước lấy không ít phiền toái, đã vậy lão nam nhân này lại chẳng chút lo ngại sở cảnh sát, vật phẩm phi pháp cứ hết đám này lại đến đám khác.

Hạ Vân Phong nghe được không tiếng động, y lười biếng một lần nữa từ từ nhắm mắt lại:“Ta cái gì cũng không biết.” Ngữ khí của y rất bình tĩnh, rất tự nhiên, khiến người khác tìm không thấy một chút sơ hở.

“Hảo, không biết.” Hình Liệt gật đầu một cái, rồi thở dài một hơi, hắn nâng cằm nam nhân, dùng sức nhéo nhéo,“Đây là do ngươi bức ta.” Gậy cảnh sát trong tay hắn từ trước ngực Hạ Vân Phong trượt xuống……

Y vẫn nhắm mắt lại, lông mi không dấu vết mà run lên một chút.

Không ngờ Hình Liệt lại dùng gậy cảnh sát vũ nhục y, y ổn định hô hấp.

Hạ Vân Phong nhắm mắt lại, nghiêng đầu, bóng tối bao phủ hai má y, từ góc độ của Hình Liệt chỉ có thể nhìn thấy đôi môi khẽ nhếch của Hạ Vân Phong, nhè nhẹ mà thở ra hít vào, cố gắng ổn định hô hấp chính mình ……

Đôi môi Hạ Vân Phong lộ ra chút hồng nhuận, quần áo bằng sa tanh trên người xốc xếch mở rộng, hờ khép kia màu nhàn nhạt tốt đẹp.

Trong bóng đêm.

Hình Liệt cảm giác được thân thể Hạ Vân Phong khó được có phản ứng, động tác hắn rất thong thả, không làm thương tổn đến Hạ Vân Phong, cũng không làm cho Hạ Vân Phong cảm thấy đau, chính là thứ lạnh như băng kia khiến Hạ Vân Phong không thoải mái.

Tên cảnh sát này đúng là to gan lớn mật……

Hình Liệt nhìn ngắm Hạ Vân Phong, chỉ là nhìn thôi, hắn cũng đã có cảm giác rồi……

Hắn chỉ cần xem thôi……

Vậy mà cũng liền trở nên hăng hái ngẩng cao ……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.